Mang sách đi chơi: Mở “tiệc sách” trên bãi biển tại xã đảo Tam Hải
- Bich Lan Nguyen
- Oct 3, 2024
- 3 min read
Updated: Jan 7
Quảng Nam, Xã đảo Tam Hải, 3, 2024.
Bãi biển Tam Hải chiều tối khá đông người. Hầu hết mọi người đều đến đây để vui chơi, tắm biển... sau một ngày làm việc...

Thấy nhiều trẻ em chơi trên bãi cát, tôi quyết định trải áo mưa bày “tiệc sách” ngay trên đó ...

Ngay lập tức các em kéo đến hưởng ứng, nhiệt tình tham gia...


Rất đông người trên bãi biển ngay sau đó cũng tập trung lại, đứng xung quanh quan sát, vui cùng các em...
Cả bãi biển bỗng chốc trở nên vui nhộn, tưng bừng như có tiệc... Người này gọi người kía, nô nức chạy đến xem...

Tiếc là tôi bận chơi cùng các em nên không ghi lại được toàn cảnh những khoảnh khắc thú vị đó...
Chỉ có một số bức hình nhờ một em nhỏ chụp lại được thế này...

Trẻ em Tam Hải rất rất ngoan. Đến mức, giữa khung cảnh trời biển mênh mông, cũng chỉ là “ngồi chơi” với tôi thôi nhưng khi tôi hỏi, các em đồng loạt giơ tay, ngay ngắn, im lặng chờ đợi đến khi được gọi tên...

Khi được gọi, em nào cũng khoanh tay trả lời, bắt đầu bằng: “con thưa cô...”


Nhìn những gương mặt lấm lem cát biển, những ánh mắt trong veo, những nụ cười giòn tan, tỏa sáng của các em như mang theo nắng ban mai đến buổi chiều tối trên bờ biển vậy...

... khiến một cô đứng xem phải thốt lên: Đúng là vui như mang sách đi chơi thật!
Trời bắt đầu tối, tiệc sách buộc phải tan, dù các em vẫn muốn được “chơi” tiếp.
Tôi tặng hộp Thẻ câu đố thông minh cho các em, nhờ người chụp hình lưu niệm với một số em nhỏ...

Mỗi em bỏ hộp Thẻ vào giỏ chiếc xe đạp nhỏ xíu, tung tăng đi về nhà...

Những tia nắng cuối cùng đang dần tắt...

Những đàn bò kéo nhau đi qua bãi biển về nhà... nhìn vô cùng lạ mắt.

Phải gọi là Bò Biển hay Biển Bò đây nhỉ? Tôi bật cười nghĩ vậy và cố gắng dùng chút ánh sáng yếu ớt của điện thoại để ghi lại cảnh này...
Ngày hôm sau, chúng tôi còn có thêm nhiều cuộc vui nữa vào buổi trưa, sau giờ các em đi học về...

Nhiều loại cây, quả trên đảo không có nên các em không biết hoặc vì không quen thuộc nên khi chơi với thẻ câu đố, nhiều câu không đoán được ...

Một số loại quả không giống tên gọi địa phương cũng khiến các em bối rối.

Nhưng cũng chính điều này lại tạo thêm nhiều thú vị, ham thích chơi với Thẻ câu đố nhiều hơn...
Mới gặp và biết tôi chưa tới một giờ mà các em và tôi đã có thể từ chơi Thẻ câu đố đến chơi cùng nhau thân thiết và thoải mái thế này...

Tạm biệt Tam Hải, tôi mang theo bao ánh mắt, nụ cười và những khoảnh khắc không thể nào quên..

Cảm ơn thiên nhiên tươi đẹp, mảnh đất và con người Tam Hải đã đón chào, che chở và mang đến cho tôi những khoảnh khắc bình yên, vui vẻ đầy ý nghĩa.
Cảm ơn các em nhỏ đã cùng tôi và những trang sách tạo nên những vũ điệu của sóng, biển và tuổi thơ hồn nhiên, đẹp mãi ...
Và cảm ơn vì đã “lạc trôi” tới hòn đảo còn nhiều hoang sơ, kỳ vĩ này...
Comentarios